đạo lữ là gì

Lữ hành là một hoạt động du lịch với mục đích thực hiện những chuyến đi từ nơi này đến nơi khác bằng cách sử dụng những phương tiện khác nhau và lí do khác nhau, không nhất thiết phải quay trở lại điểm xuất phát ban đầu. Lữ hành có vai trò cũng như mục đích Chương 423: Áo tím thần nữ là Thiếu nãi nãi? Đối với ma tu Huyết Trần nói, Lục Thủy không có chất vấn cái gì. Thí thần trong danh sách những người kia, xác thực cũng không từng tham dự Tu Chân giới bất cứ chuyện gì. Hiện tại hẳn là cũng không thể. 207 views, 21 likes, 7 loves, 3 comments, 1 shares, Facebook Watch Videos from Femmes' land: Không biết thì hỏi, "Đạo lữ là gì?" ps: Đạo lữ là người đi chung, hành Đưa khách sạn lên các OTA chưa phải là kết thúc công việc mà mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Để sử dụng OTA một cách hiệu quả, các khách sạn phải thường xuyên theo dõi lượng khách đặt phòng theo ngày, theo tháng để cập nhật nhu cầu của khách hàng mục tiêu. Sau một Biểu hiện là gì và cách rèn luyện như thế nào? Hãy cùng Luật Minh Khuê tìm hiểu qua bài viết dưới đây nhé! English version. cư xử có đạo đức và văn hóa hơn trong mọi tình huống. Tự chủ trong việc giải quyết các vấn đề cũng sẽ giúp mình thực hiện mọi thứ một hadits tentang pemuda masa kini pemimpin masa depan. Chương thứ ba Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á ? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một phần tin, mời hắn đi chơi hôm Thất Tịch tại Vân Mộng ! ! Đi chơi ! ! Thất Tịch ! ! ! A Trừng của hắn dữ thế chủ động hẹn hò với hắn, lại còn là Thất Tịch ! ! !Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ như chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc như đinh sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ .Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ nhiệm vụ trong cả một tháng sấm rền gió cuốn giải quyết và xử lý hết. Xong rồi, hắn mở màn đếm lịch, nhấp nhỏm đợi đến hôm Thất Tịch .Trong sự mong đợi của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới .Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu ngăn nắp xinh đẹp, hớn hở ngự kiếm bay đến Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới nơi, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “ CỨU MẠNG AAAAAAAAAA … ! ! ! ” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách cổ họng cũng không ai cứu được ngươi!!” Lúc ấy, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai đến tám phần, thế là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy cảnh kia, giá trị bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “ Ngụy Anh ! ! ! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta ! ! ! ! ! ” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt ’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của gia chủ sạc thêm pin vậy .Lam tông chủ thì khổ sở cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “ Ngụy công tử ngươi buông tay ! ! ” Không may là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay lịch sử một thời của Cô Tô Lam thị mà cũng không kéo ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn qua một roi .Đúng lúc ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân không biết lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, sau đó giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm lấy đạo lữ “ A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tức giận. ”Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “ Ngươi đừng có nói, ngày hôm nay ta phải giết cái họ Ngụy kia ” Nếu để ngươi đi, hôm nay cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt người yêu về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.” Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tức giận gì cũng quên ráo, hốt hoảng thu roi “Ta..ta không phải…” Thấy người yêu chịu chú ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta đi chơi Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không có, chúng ta, chúng ta bây giờ đi!!”. Lam tông chủ để cho người yêu kéo, trong lòng thì thầm so ngón tay. A Trừng nhà hắn chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có dấu hiệu sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Chúng ta đi đâu đây?” Giang Trừng đáp “Chúng ta đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất tại chỗ đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ không nuốt lời. Ngươi…đừng giận.” Lam đại công tử cười hiền lành “Ân, ta không giận.” Y thở phào một cái, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở bên trong có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi tự do lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người dựa vào tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu còn lại. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ giọng trò chuyện. Tấm rèm buông hờ bên hành lang cửa số ngăn cách quốc tế bên ngoài, để lại khoảng chừng riêng cho đôi tình nhân .Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, tạo nên giai điệu tuyệt đẹp. Giang Trừng híp mắt chú ý nhìn hắn, không nói một lời .Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào tầm, Lam tông chủ liền bị kéo cùng nằm trên ghế quý phi, đầu đặt trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “ A Trừng ? ”“ Suỵt ” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại đôi mắt xinh đẹp. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn kiểm soát và điều chỉnh tốt dáng nằm sao cho không đặt nặng y, thở dài thỏa mãn nhu cầu nhắm mắt lại .Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền cũng đã tới nơi. Chợ thuyền Vân Mộng thực ra là một đoạn sông nước giao lộ chằng chịt, những con thuyền tập trung chuyên sâu tại nơi này triển khai mua và bán ngay tại trên mặt nước. Hai bên bờ cũng là shop san sát, nhưng rực rỡ nhất vẫn là những thuyền hàng. Không chỉ có thương thuyền rộn ràng, những thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Tất cả hòa thành khung cảnh rộn ràng, rực rỡ .Vừa đi ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng những cô nương chộn rộn nháo nhào. Sau đó, một loạt thiếu nữ cầm hoa ném lên thuyền, thậm chí còn có cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng điểm bọn họ muốn ném, chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, khuôn mặt sắc bén xinh đẹp thêm vài phần âm trầm. Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “ Chúng ta lên bờ xem đi, A Trừng. ” Y không nói gì, lia mắt nhìn qua đám con trai con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “ Đi. ”Lên bờ chơi rồi, lại không có ai ném hoa gì cả. Hai ba cô nương tay cầm túi thêu định tiến tới, giữa chừng liền lảng sang chỗ khác. Hắn quay sang nhìn Giang Trừng, phát hiện y ánh mắt ăn thịt người hung tợn trừng chạy thêm một cô nữa .Bạn đang xem đạo lữ là gìXem thêm Thông Tin Là Gì – Lý Thuyết Thông Tin Và Dữ LiệuXem thêm Underground Là Gì – Nghĩa Của Từ UndergroundLam tông chủ buồn cười, A Trừng nhà hắn ghen cũng thật đáng yêu .Lam Hi Thần vui tươi cùng tình nhân dạo sạp. Có lẽ là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn ngày hôm nay rất dễ đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử lớn gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi thông thường khi nhận ra là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi . Giữa đường đi chơi, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang hẹn hò. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ gian hàng này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra ngoài gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, nơi nơi đều giăng đèn lồng, trong lòng sông cũng thả vô số hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Các cô nương đều mặc y phục đẹp nhất, ném hoa, tặng hà bao cho người mình nhìn trúng. Các cửa hàng bán đèn đăng, đoán chữ liền càng nhộn nhịp. Tại một tửu lầu sang trọng, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp dùng bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho người yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong nhất định phải dùng ánh mắt bắn phá Lam Tư Truy. Anh bạn nhỏ đỉnh áp lực từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc ăn uống không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra hành lang cửa số, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “ Thấy hai cái cầu kia không ? Một người sẽ từ đầu cầu đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho người cầu bên kia bắt. Bắt được của ai thì tối thời điểm ngày hôm nay người thả đăng sẽ là người cùng mình hẹn hò đó. ” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “ Ba người những ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt. ”Kim Đại tiểu thư giãy nảy “ Ta không được cho phép ! Viên cải trắng này là của ta ! ! ”Di Lăng lão tổ cười “ Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của tình nhân, nghĩa là hai người có duyên có phận, nhất định sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không muốn thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay không à ? ”Trong khi Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ Giang Trừng “ Ngươi có muốn ta đi thả đèn không ? ”Giang tông chủ gật đầu “ Thả đi. ”Hắn quá bất ngờ nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn ? ?Y nhìn thẳng hắn, tráng lệ nhả từng chữ “ Ngươi phải tin cậy, giữa hai tất cả chúng ta có duyên phận. ”Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn gật đầu “ Ta tin. ”Cho đến lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng không phải thả hàng loạt. Một đợt ba mươi người đi lên cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại có một quãng. Đến lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán ’ xuôi theo dòng nước rồi, hắn mở màn thấp thỏm. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không ?Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền dọc theo đoạn đường đi xuống. Các cô nương thấy hắn một mình, liền bu lại Tặng Kèm hoa khuyến mãi hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không có lòng dạ nào đi chú ý bọn họ, nhưng tu dưỡng tốt đẹp nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường . “Ngươi người ở đâu a?” “Ngươi một mình đến đây hả?” “Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?” “Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?” “Ngươi…” Các cô gái Vân Mộng mạnh dạn hơn Đảo Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn đến mức này. Hắn là danh thảo đã có chủ a, sao bọn họ còn tới .Lúc này, một luồng sát khí kinh hồn Open, làm những cô nương sợ rét run. Nguồn sát khí đến từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới bên cạnh hắn, trừng mắt “ Ngươi sinh ra đẹp như vậy làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt ! ”Hắn cười dịu dàng êm ả “ Trong mắt ta, A Trừng mới là người mẫu nhất. ” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin tưởng chúng ta có duyên.” Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “ Ân ”Sau đó, Giang Trừng dẫn hắn sang bên bờ sông, tới một khúc vắng người, chỉ lên khung trời “ Từ chỗ này, liền hoàn toàn có thể xem toàn vẹn cảnh pháo hoa. ” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa liên tục nở rộ trên khung trời .Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật bùng cháy rực rỡ, pháo hoa in trong ánh mắt y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “ Lam Hi Thần ? ”Hắn vòng tay ôm lấy y “ Gọi ta Lam Hoán. ”“ Lam Hoán ” y thuận theo đáp .Hắn từ từ kề sát vào khuôn mặt Giang Trừng, quý trọng đặt lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng dính, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm lấy cổ hắn, hé miệng để hắn đi vào. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm thâm thúy cái hôn này . Cho đến khi Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng điều hòa lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Bỗng có tiếng đứt quãng từ nơi nào đó truyền tới “ Lam nhị ca ca … từ bỏ … u u … .. chịu không nổi … hức … ”Lam Hi Thần mặt tái rồi .Nguồn internet Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một phần tin, mời hắn đi chơi hôm Thất Tịch tại Vân Mộng!! Đi chơi!! Thất Tịch!!! A Trừng của hắn chủ động hẹn hò với hắn, lại còn là Thất Tịch!!! Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc chắn sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ. Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ nghiệp vụ trong cả một tháng sấm rền gió cuốn xử lý hết. Xong rồi, hắn bắt đầu đếm lịch, nhấp nhỏm đợi đến hôm Thất Tịch. Trong sự mong đợi của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới. Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu gọn gàng xinh đẹp, hớn hở ngự kiếm bay đến Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới nơi, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “CỨU MẠNG AAAAAAAAAA…!!!” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách cổ họng cũng không ai cứu được ngươi!!”Lúc ấy, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai đến tám phần, thế là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy cảnh kia, giá trị bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “Ngụy Anh!!! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta!!!!!” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của chủ nhân sạc thêm pin vậy. Lam tông chủ thì khổ sở cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “Ngụy công tử ngươi buông tay!!” Không may là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay huyền thoại của Cô Tô Lam thị mà cũng không kéo ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn qua một roi. Đúng lúc ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân không biết lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, sau đó giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm lấy đạo lữ “A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tức giận.” Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “Ngươi đừng có nói, hôm nay ta phải giết cái họ Ngụy kia” Nếu để ngươi đi, hôm nay cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt người yêu về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.”Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tức giận gì cũng quên ráo, hốt hoảng thu roi “Ta..ta không phải…” Thấy người yêu chịu chú ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta đi chơi Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không có, chúng ta, chúng ta bây giờ đi!!”. Lam tông chủ để cho người yêu kéo, trong lòng thì thầm so ngón tay. A Trừng nhà hắn chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có dấu hiệu sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Chúng ta đi đâu đây?”Giang Trừng đáp “Chúng ta đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất tại chỗ đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ không nuốt lời. Ngươi…đừng giận.”Lam đại công tử cười hiền lành “Ân, ta không giận.” Y thở phào một cái, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở bên trong có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi thoải mái lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người dựa vào tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu còn lại. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ giọng nói chuyện. Tấm rèm buông hờ bên cửa sổ ngăn cách thế giới bên ngoài, để lại khoảng riêng cho đôi tình nhân. Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, tạo nên giai điệu tuyệt đẹp. Giang Trừng híp mắt chăm chú nhìn hắn, không nói một lời. Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào tầm, Lam tông chủ liền bị kéo cùng nằm trên ghế quý phi, đầu đặt trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “A Trừng?” “Suỵt” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại đôi mắt xinh đẹp. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn điều chỉnh tốt dáng nằm sao cho không đặt nặng y, thở dài thỏa mãn nhắm mắt lại. Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền cũng đã tới nơi. Chợ thuyền Vân Mộng thực chất là một đoạn sông nước giao lộ chằng chịt, các con thuyền tập trung tại nơi này tiến hành mua bán ngay tại trên mặt nước. Hai bên bờ cũng là cửa hàng san sát, nhưng đặc sắc nhất vẫn là các thuyền hàng. Không chỉ có thương thuyền rộn ràng, các thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Tất cả hòa thành khung cảnh rộn ràng, đặc sắc. Vừa đi ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng các cô nương chộn rộn nháo nhào. Sau đó, một loạt thiếu nữ cầm hoa ném lên thuyền, thậm chí có cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng điểm bọn họ muốn ném, chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, gương mặt sắc bén xinh đẹp thêm vài phần âm trầm. Bạn đang xem ĐạO Lữ Là Gì Xem thêm Sdv Samsung Là Gì ? Công Ty Tnhh Samsung Display Việt Công Ty Tnhh Samsung Display Việt Xem thêm Nostalgia Là Gì – Nghĩa Của Từ Nostalgia Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “Chúng ta lên bờ xem đi, A Trừng.” Y không nói gì, lia mắt nhìn qua đám con trai con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “Đi.” Lam Hi Thần vui vẻ cùng người yêu dạo sạp. Có lẽ là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn hôm nay rất dễ đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử lớn gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi bình thường khi nhận ra là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi. Giữa đường đi chơi, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang hẹn hò. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ gian hàng này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra ngoài gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, nơi nơi đều giăng đèn lồng, trong lòng sông cũng thả vô số hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Các cô nương đều mặc y phục đẹp nhất, ném hoa, tặng hà bao cho người mình nhìn trúng. Các cửa hàng bán đèn đăng, đoán chữ liền càng nhộn một tửu lầu sang trọng, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp dùng bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho người yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong nhất định phải dùng ánh mắt bắn phá Lam Tư Truy. Anh bạn nhỏ đỉnh áp lực từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc ăn uống không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra cửa sổ, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “Thấy hai cái cầu kia không? Một người sẽ từ đầu cầu đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho người cầu bên kia bắt. Bắt được của ai thì tối hôm nay người thả đăng sẽ là người cùng mình hẹn hò đó.” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “Ba người các ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt.” Kim Đại tiểu thư giãy nảy “Ta không cho phép! Viên cải trắng này là của ta!!” Di Lăng lão tổ cười “Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của người yêu, nghĩa là hai người có duyên có phận, nhất định sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không muốn thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay không à?” Trong khi Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ Giang Trừng “Ngươi có muốn ta đi thả đèn không?” Giang tông chủ gật đầu “Thả đi.” Hắn ngạc nhiên nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn?? Y nhìn thẳng hắn, nghiêm túc nhả từng chữ “Ngươi phải tin tưởng, giữa hai chúng ta có duyên phận.” Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn gật đầu “Ta tin.” Cho đến lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng không phải thả hàng loạt. Một đợt ba mươi người đi lên cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại có một quãng . Đến lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán’ xuôi theo dòng nước rồi, hắn bắt đầu thấp thỏm. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không? Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền dọc theo đoạn đường đi xuống. Các cô nương thấy hắn một mình, liền bu lại tặng hoa tặng hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không có lòng dạ nào đi để ý bọn họ, nhưng tu dưỡng tốt đẹp nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường. “Ngươi người ở đâu a?”“Ngươi một mình đến đây hả?”“Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?”“Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?”“Ngươi…” Các cô gái Vân Mộng bạo dạn hơn Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn đến mức này. Hắn là danh thảo đã có chủ a, sao bọn họ còn tới. Lúc này, một luồng sát khí kinh hồn xuất hiện, làm các cô nương sợ rét run. Nguồn sát khí đến từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới bên cạnh hắn, trừng mắt “Ngươi sinh ra đẹp như vậy làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt!” Hắn cười dịu dàng “Trong mắt ta, A Trừng mới là người đẹp nhất.” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin tưởng chúng ta có duyên.”Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “Ân” Sau đó, Giang Trừng dẫn hắn sang bên bờ sông, tới một khúc vắng người, chỉ lên bầu trời “Từ chỗ này, liền có thể xem trọn vẹn cảnh pháo hoa.” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa liên tiếp nở rộ trên bầu trời. Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật rực rỡ, pháo hoa in trong ánh mắt y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “Lam Hi Thần?” Hắn vòng tay ôm lấy y “Gọi ta Lam Hoán.” “Lam Hoán” y thuận theo đáp. Hắn từ từ kề sát vào gương mặt Giang Trừng, quý trọng đặt lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm lấy cổ hắn, hé miệng để hắn đi vào. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm sâu sắc cái hôn này. Cho đến khi Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng điều hòa lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Bỗng có tiếng đứt quãng từ nơi nào đó truyền tới “Lam nhị ca ca…từ bỏ…u u…..chịu không nổi…hức…” Chuyên mục Cuộc Sống Chương thứ ba Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình đặc biệt tốt, nói chuyện đặc biệt hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một phần tin, mời hắn đi chơi hôm Thất Tịch tại Vân Mộng!! Đi chơi!! Thất Tịch!!! A Trừng của hắn chủ động hẹn hò với hắn, lại còn là Thất Tịch!!! Lam đại công tử kích động như vậy có vẻ chuyện bé xé ra to. Nhưng những người biết chuyện của hắn với đạo lữ chắc chắn sẽ vỗ vai chúc mừng. Bởi vì vị bạn lữ kia chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ. Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ nghiệp vụ trong cả một tháng sấm rền gió cuốn xử lý hết. Xong rồi, hắn bắt đầu đếm lịch, nhấp nhỏm đợi đến hôm Thất Tịch. Trong sự mong đợi của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới. Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu gọn gàng xinh đẹp, hớn hở ngự kiếm bay đến Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới nơi, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “CỨU MẠNG AAAAAAAAAA…!!!” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách cổ họng cũng không ai cứu được ngươi!!” Lúc ấy, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai đến tám phần, thế là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy cảnh kia, giá trị bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “Ngụy Anh!!! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta!!!!!” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của chủ nhân sạc thêm pin vậy. Lam tông chủ thì khổ sở cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “Ngụy công tử ngươi buông tay!!” Không may là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay huyền thoại của Cô Tô Lam thị mà cũng không kéo ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn qua một roi. Đúng lúc ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân không biết lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, sau đó giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm lấy đạo lữ “A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tức giận.” Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “Ngươi đừng có nói, hôm nay ta phải giết cái họ Ngụy kia” Nếu để ngươi đi, hôm nay cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt người yêu về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.” Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tức giận gì cũng quên ráo, hốt hoảng thu roi “Ta..ta không phải…” Thấy người yêu chịu chú ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta đi chơi Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không có, chúng ta, chúng ta bây giờ đi!!”. Lam tông chủ để cho người yêu kéo, trong lòng thì thầm so ngón tay. A Trừng nhà hắn chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có dấu hiệu sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Chúng ta đi đâu đây?” Giang Trừng đáp “Chúng ta đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất tại chỗ đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ không nuốt lời. Ngươi…đừng giận.” Lam đại công tử cười hiền lành “Ân, ta không giận.” Y thở phào một cái, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở bên trong có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi thoải mái lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người dựa vào tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu còn lại. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ giọng nói chuyện. Tấm rèm buông hờ bên cửa sổ ngăn cách thế giới bên ngoài, để lại khoảng riêng cho đôi tình nhân. Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, tạo nên giai điệu tuyệt đẹp. Giang Trừng híp mắt chăm chú nhìn hắn, không nói một lời. Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào tầm, Lam tông chủ liền bị kéo cùng nằm trên ghế quý phi, đầu đặt trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “A Trừng?” “Suỵt” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại đôi mắt xinh đẹp. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn điều chỉnh tốt dáng nằm sao cho không đặt nặng y, thở dài thỏa mãn nhắm mắt lại. Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền cũng đã tới nơi. Chợ thuyền Vân Mộng thực chất là một đoạn sông nước giao lộ chằng chịt, các con thuyền tập trung tại nơi này tiến hành mua bán ngay tại trên mặt nước. Hai bên bờ cũng là cửa hàng san sát, nhưng đặc sắc nhất vẫn là các thuyền hàng. Không chỉ có thương thuyền rộn ràng, các thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Tất cả hòa thành khung cảnh rộn ràng, đặc sắc. Vừa đi ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng các cô nương chộn rộn nháo nhào. Sau đó, một loạt thiếu nữ cầm hoa ném lên thuyền, thậm chí có cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng điểm bọn họ muốn ném, chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, gương mặt sắc bén xinh đẹp thêm vài phần âm trầm. Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “Chúng ta lên bờ xem đi, A Trừng.” Y không nói gì, lia mắt nhìn qua đám con trai con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “Đi.” Lên bờ chơi rồi, lại không có ai ném hoa gì cả. Hai ba cô nương tay cầm túi thêu định tiến tới, giữa chừng liền lảng sang chỗ khác. Hắn quay sang nhìn Giang Trừng, bắt gặp y ánh mắt ăn thịt người hung tợn trừng chạy thêm một cô nữa. Bạn đang xem đạo lữ là gì Xem thêm Thông Tin Là Gì – Lý Thuyết Thông Tin Và Dữ Liệu Xem thêm Underground Là Gì – Nghĩa Của Từ Underground Lam tông chủ buồn cười, A Trừng nhà hắn ghen cũng thật đáng yêu. Lam Hi Thần vui vẻ cùng người yêu dạo sạp. Có lẽ là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn hôm nay rất dễ đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử lớn gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi bình thường khi nhận ra là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi. Giữa đường đi chơi, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang hẹn hò. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ gian hàng này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra ngoài gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, nơi nơi đều giăng đèn lồng, trong lòng sông cũng thả vô số hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Các cô nương đều mặc y phục đẹp nhất, ném hoa, tặng hà bao cho người mình nhìn trúng. Các cửa hàng bán đèn đăng, đoán chữ liền càng nhộn nhịp. Tại một tửu lầu sang trọng, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp dùng bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho người yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong nhất định phải dùng ánh mắt bắn phá Lam Tư Truy. Anh bạn nhỏ đỉnh áp lực từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc ăn uống không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra cửa sổ, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “Thấy hai cái cầu kia không? Một người sẽ từ đầu cầu đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho người cầu bên kia bắt. Bắt được của ai thì tối hôm nay người thả đăng sẽ là người cùng mình hẹn hò đó.” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “Ba người các ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt.” Kim Đại tiểu thư giãy nảy “Ta không cho phép! Viên cải trắng này là của ta!!” Di Lăng lão tổ cười “Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của người yêu, nghĩa là hai người có duyên có phận, nhất định sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không muốn thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay không à?” Trong khi Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ Giang Trừng “Ngươi có muốn ta đi thả đèn không?” Giang tông chủ gật đầu “Thả đi.” Hắn ngạc nhiên nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn?? Y nhìn thẳng hắn, nghiêm túc nhả từng chữ “Ngươi phải tin tưởng, giữa hai chúng ta có duyên phận.” Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn gật đầu “Ta tin.” Cho đến lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng không phải thả hàng loạt. Một đợt ba mươi người đi lên cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại có một quãng . Đến lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán’ xuôi theo dòng nước rồi, hắn bắt đầu thấp thỏm. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không? Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền dọc theo đoạn đường đi xuống. Các cô nương thấy hắn một mình, liền bu lại tặng hoa tặng hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không có lòng dạ nào đi để ý bọn họ, nhưng tu dưỡng tốt đẹp nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường. “Ngươi người ở đâu a?” “Ngươi một mình đến đây hả?” “Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?” “Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?” “Ngươi…” Các cô gái Vân Mộng bạo dạn hơn Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn đến mức này. Hắn là danh thảo đã có chủ a, sao bọn họ còn tới. Lúc này, một luồng sát khí kinh hồn xuất hiện, làm các cô nương sợ rét run. Nguồn sát khí đến từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới bên cạnh hắn, trừng mắt “Ngươi sinh ra đẹp như vậy làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt!” Hắn cười dịu dàng “Trong mắt ta, A Trừng mới là người đẹp nhất.” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin tưởng chúng ta có duyên.” Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “Ân” Sau đó, Giang Trừng dẫn hắn sang bên bờ sông, tới một khúc vắng người, chỉ lên bầu trời “Từ chỗ này, liền có thể xem trọn vẹn cảnh pháo hoa.” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa liên tiếp nở rộ trên bầu trời. Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật rực rỡ, pháo hoa in trong ánh mắt y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “Lam Hi Thần?” Hắn vòng tay ôm lấy y “Gọi ta Lam Hoán.” “Lam Hoán” y thuận theo đáp. Hắn từ từ kề sát vào gương mặt Giang Trừng, quý trọng đặt lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm lấy cổ hắn, hé miệng để hắn đi vào. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm sâu sắc cái hôn này. Cho đến khi Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng điều hòa lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, gương mặt tràn đầy hạnh phúc. Bỗng có tiếng đứt quãng từ nơi nào đó truyền tới “Lam nhị ca ca…từ bỏ…u u…..chịu không nổi…hức…” Lam Hi Thần mặt tái rồi. Chuyên mục Hỏi Đáp Chương thứ ba Lam tông chủ mấy ngày nay tâm tình Đặc trưng, rất tốt nhất, nhất,, trò chuyện Đặc trưng, hòa hợp, nhân khí càng lúc càng thịnh. Tại sao ấy á? Tại vì hắn được chuẩn bạn lữ đưa một vài, phần tin, mời hắn quốc bộ, hôm Thất Tịch tại Vân Mộng!! Quốc bộ,,!! Thất Tịch!!! A Trừng của hắn dữ thế dữ thế dữ thế dữ thế chủ động,, tán tỉnh và tán tỉnh và hẹn hò,, với hắn, lại còn là một vài, Thất Tịch!!! Lam đại công tử kích động như vậy dường như, chuyện bé xé ra to. Nhưng những người dân, dân, dân dân biết chuyện của hắn với đạo lữ minh chứng và khẳng định chắc chắn, chắc như đinh,, khẳng định chắc chắn, chắc như đinh,, sẽ vỗ vai chúc mừng. Do vì, vị bạn lữ kia đó đó chính là Tam Độc thánh thủ cay nghiệt khó hiểu phong tình nha. Hiếm lắm đầu gỗ mới biết nở hoa, không kích động mới lạ, và khác biệt,, và khác trọn vẹn,. Trạch Vu Quân bị kích động, đem gia vụ công vụ đúng trình độ chuyên môn,, trách nhiệm,, trong cả một tháng sấm rền gió cuốn giải quyết và xử lý, và xử lý, và xử lý và giải quyết và xử lý, và xử lý, hết. Xong rồi, hắn khởi đầu, đếm lịch, nhấp nhỏm đợi tới, hôm Thất Tịch. Trong sự chờ đón của hắn, Thất Tịch rốt cuộc tới. Hôm ấy, Trạch Vu Quân quần áo chỉnh chu Ngăn nắp và gọn gàng,, xinh xinh, hớn hở ngự kiếm bay tới, Liên Hoa Ổ. Vừa trờ tới Vị trí đặt,,, hắn liền gặp cảnh tượng Giang tông chủ thả chó rượt người quanh sân, mà người bị đuổi đó đó chính là Di Lăng lão tổ. Lão tổ bị chó rượt hồn vía lên mây, hét thảm “CỨU MẠNG AAAAAAAAAA…!!!” Giang Trừng vung tay “Kêu nữa đi, kêu rách nát rưới cổ họng cũng không hề,, ai giúp được ngươi!!” Khi đó, Ngụy Vô Tiện liền liếc thấy được Lam đại ca. Do ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy rồi, Trạch Vu Quân lại giống em trai tới, tám phần, thế vì vậy là Ngụy lão tổ quáng gà nhận sai, nhảy lên tứ chi câu chặt lấy người ta rền rĩ “Lam nhị ca ca, c..c..có ch..ch..ch..ch..chó…”. Đàn chó ở vây quanh sủa vang, lão tổ càng nghe càng ôm chặt. Thấy, cảnh kia, giá trị, bạo nộ của Tam Độc thánh thủ lập tức bạo phá hạn cuối “Ngụy Anh!!! Ngươi cút xuống khỏi người hắn cho ta!!!!!” Y hằm hè lao tới, nhẫn Tử Điện hóa roi, tia điện màu tím xẹt xẹt’ nổ vang, càng lúc càng mạnh như thể bị sự phẫn nộ của người sở hữu, sở hữu,, sạc thêm pin vậy. Lam tông chủ thì đau khổ cố gỡ Ngụy Vô Tiện ra “Ngụy công tử ngươi buông tay!!” Khủng hoảng rủi ro không may,, là, Di Lăng lão tổ tiềm lực bị bức ra cực hạn, sống chết không chịu nhả, với lực tay lịch sử dân tộc thuở nào của Huyện quần Hòn đảo, Huyện quần đảo, Cô Tô Lam thị mà cũng không mang ra được. Giang tông chủ không nhịn nổi, quăng luôn sang một roi. Đúng thời cơ,, ấy, Tị Trần kiếm bay tới, đánh lệch một roi kia. Hàm Quang Quân chưa biết đến, tới,, tới, lúc trước đi đâu đã về, trước cản lại roi Tử Điện, thông suốt giúp anh trai lột lão bà xuống, ôm người đi thẳng. Còn Trạch Vu Quân vừa được giải phóng liền vội qua ôm siết lấy, đạo lữ “A Trừng, Ngụy công tử nhận nhầm thôi, đừng tính khí khó chịu,,.” Giang Trừng vẫn đang thịnh nộ, giãy dụa muốn đuổi theo “Ngươi đừng có nói, giờ đây ta phải giết cái họ Ngụy kia” Nếu để ngươi đi, giờ đây cũng đừng tưởng Thất Tịch gì hết, Lam Hi Thần thầm nghĩ. Hắn xoay mặt tình nhân về phía hắn, bày ra vẻ uất ức “A Trừng, vừa nãy ngươi muốn đánh ta.” Giang tông chủ vừa thấy vẻ mặt kia của hắn liền tính khí khó chịu,, gì cũng quên ráo, hồi hộp, thu roi “Ta..ta chưa phải,…” Thấy, tình nhân chịu đưa ra lưu ý tới hắn, hắn càng ấm ức hơn nói “Ngươi đã hẹn cùng ta quốc bộ, Thất Tịch, giờ lại muốn đi đâu? Ngươi nuốt lời”. Y luống cuống nắm lấy tay hắn kéo hắn đi “Ta không tồn tại,,, tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,,, tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,, ngày này đi!!”. Lam tông chủ tạo cho toàn bộ những người dân, dân, yêu kéo, trong trái tim rỉ tai, so ngón tay. A Trừng nhà hắn đó đó chính là ăn mềm không ăn cứng vậy đâu. Y dẫn hắn ra bến tàu, lên con thuyền có biểu lộ sen chín cánh của Giang gia, hắn hỏi “Tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,, đi đâu đây?” Giang Trừng đáp “Tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,, đi theo đoạn sông này tới chợ thuyền chơi, Vân Mộng Thất Tịch náo nhiệt nhất ở Vị trí đặt,, đó.” Y nắm chặt tay hắn “Ta sẽ đã mất, nuốt lời. Ngươi…đừng giận.” Lam đại công tử cười hiền từ,, “Ân, ta không giận.” Y thở phào một chiếc,, dắt hắn vào trong thuyền lâu. Ở phía Phía trong,, có một bàn trà đặt chút bánh trái, một ghế quý phi thoải mái và dễ chịu, và dễ chịu và thoải mái,, lót nệm mềm. Giang Trừng nghiêng người phụ thuộc, tay vịn ghế quý phi, Lam Hi Thần ngồi phía đầu sót lại,. Thuyền của hai người rẽ từng cây sen, chầm chậm lướt nước tới. Hai người họ cùng ngắm sông nước, nhỏ dại, dại giọng trò chuyện. Tấm rèm buông hờ bên hiên chạy dài cửa số ngăn phương thức, thức thức xã hội phía Phía ngoài,,, để lại khoảng chừng tầm riêng cho đôi tình nhân. Một lát, trong khoang thuyền yên lặng lại. Lam Hi Thần rút Liệt Băng đặt bên môi. Ngón tay hắn nhảy múa trên thân tiêu, làm cho, giai điệu xinh, mê hồn,. Giang Trừng híp mắt chăm chú nhìn hắn, không nói một lời. Khi giai điệu kết thúc, y ra hiệu cho hắn lại gần. Vừa vào lúc khoảng chừng, Lam tông chủ liền bị kéo cùng tọa lạc trên ghế quý phi, đầu bỏ lên trên ngực y. Hắn khẽ hỏi “A Trừng?” “Suỵt” Giang Trừng đặt ngón tay lên môi Lam Hi Thần, rồi vòng tay ôm vai hắn, khép lại hai con mắt, xinh xinh. Lam Hi Thần thấy vậy, bèn Thay đổi, rất tốt nhất, nhất, dáng tọa lạc thế nào cho không đặt nặng y, thở dài phân phối nhắm mắt lại. Khi bọn họ tỉnh lại, thuyền đã và Đang tới, Vị trí đặt,,. Chợ thuyền Vân Mộng thực tế,, là 1 trong các, khúc, sông nước giao lộ chằng chịt, những con thuyền triệu tập, nâng cấp,, sâu xa, ở Vị trí đặt,, này kiến tạo mua và bán, giao thương mua bán, mua và bán,, mua và bán, ngay tại Phía trên, mặt nước. Phía phía hai bên bờ cũng này là shop san sát, nhưng rực rỡ tỏa nắng, tỏa nắng rực rỡ,, tỏa nắng rực rỡ, rực rỡ tỏa nắng,, bùng cháy rực rỡ, rực rỡ tỏa nắng,, nhất vẫn này là những thuyền hàng. Không riêng gì, có thương thuyền rộn ràng tấp nập tấp nập,, những thuyền tạp kĩ, diễn xướng cũng tại. Toàn diện và tổng thể toàn bộ tổng thể hòa thành khung cảnh rộn ràng tấp nập tấp nập,, rực rỡ tỏa nắng, tỏa nắng rực rỡ,, tỏa nắng rực rỡ, rực rỡ tỏa nắng,, bùng cháy rực rỡ, rực rỡ tỏa nắng,,. Vừa đi thoát ra khỏi lâu thuyền, lập tức có tiếng hút khí vang lên, tiếng những cô nương chộn rộn nháo nhào. Tiếp tới,, Một loạt,, thiếu nữ cầm hoa để trên trên thuyền, thậm chí còn, là, còn tồn tại cả thiếu nam cũng hùa vào ném. Mà trọng yếu,, bọn họ muốn ném, đó đó chính là Lam Hi Thần hắn. Hắn vội liếc sang A Trừng, quả nhiên người đã tối mặt, khuôn mặt, sắc bén xinh xinh thêm vài phần âm trầm. Hắn lập tức cầm tay bạn lữ “Tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,, lên bờ xem đi, A Trừng.” Y không nói gì, lia mắt liếc qua đám thiếu niên con gái ném hoa, nắm tay kéo hắn lên bờ “Đi.” Lên bờ chơi rồi, lại không một ai ném hoa gì cả. Hai ba cô nương tay cầm túi thêu định tiến tới, giữa chừng liền lảng sang Vị trí đặt, đặt, khác. Hắn quay sang nhìn Giang Trừng, phát hiện y ánh nhìn, ăn thịt người hung tợn trừng chạy thêm một cô nữa. Bài Viết đạo lữ là gì Xem Ngay Thông Tin Là Gì – Lý Thuyết Thông Tin Và Dữ Liệu Xem Ngay Underground Là Gì – Nghĩa Của Từ Underground Lam tông chủ buồn cười, A Trừng nhà hắn ghen cũng thật dễ thương và đáng yêu, và đáng yêu và dễ thương,,. Lam Hi Thần vui mừng, cùng tình nhân dạo sạp. Chắc như đinh đóng cột,, rằng là phép màu của Thất Tịch hay sao ấy, A Trừng của hắn giờ đây rất dễ dàng và đơn giản, và đơn giản và giản dị,, và đơn giản và giản dị, và giản dị và đơn giản,, đỏ mặt khi hắn nói lời tâm tình. Lam đại công tử to gan động thủ động cước, mặt y càng đỏ, nhưng không đẩy hắn ra. Chứ khi đôi lúc khi nhận thấy là bị ghẹo, Giang tông chủ liền xù lông rồi. Giữa Lối đi, bộ,, Lam Hi Thần thoáng liếc thấy cặp Vong Tiện với Truy Lăng cũng đang tán tỉnh và tán tỉnh và hẹn hò,,. Lăng tiểu tông chủ ngạo kiều bắt bắt bẻ bẻ. Lam Tư Truy thì chỉ cười cưng chiều hiến ân cần. Lam Vong Cơ mặc cho lão bà kéo mình từ quầy Bán sản phẩm,, này sang quán khác, Ngụy công tử hớn hở qua qua lại lại, nhưng dáng đi không được dễ chịu và thoải mái, và thoải mái và dễ chịu,, và thoải mái và dễ chịu, và dễ chịu và thoải mái,, và thoải mái và dễ chịu, và dễ chịu và thoải mái,, và tự nhiên, hẳn là bị thương. Nhưng nếu Uông Cơ dám thả Wifi ra phía Phía ngoài, gây rối thì thương hẳn không nghiêm trọng. Buổi tối tại chợ thuyền Vân Mộng, Vị trí đặt,, Vị trí đặt,, đều giăng đèn lồng, trong trái tim sông cũng thả quá nhiều, hoa đăng, làm cả một vùng sáng rỡ. Những cô nương đều mặc y phục xinh, tuyệt đối hoàn hảo, hoàn hảo nhất,, hoàn hảo nhất, và tuyệt vời và hoàn hảo nhất,, nhất, ném hoa, khuyến mãi ngay, ngay, ngay kèm hà bao cho toàn bộ những người dân, dân, mình nhìn trúng. Những shop bán đèn đăng, đoán chữ liền càng tấp nập,. Tại một, tửu lầu đẳng cấp và sang trọng, và sang trọng và hoành tráng,, và sang trọng và hoành tráng, và sang trọng,,, Lam Hi Thần với Giang Trừng cùng hai đôi kia hội họp Cần sử dụng, bữa trong phòng bao. Lam đại tông chủ gắp thức ăn cho toàn bộ những người dân, dân, yêu, mỉm cười nhìn A Trừng nhà hắn ăn vài miếng xong ổn định, phải Cần sử dụng, ánh nhìn, bắn phá Lam Tư Truy. Thằng bạn nhỏ dại, dại đỉnh căng thẳng mệt mỏi,, từ Giang tông chủ lột vỏ tôm cho Đại tiểu thư. Ngụy công tử lúc nhà hàng ăn uống, ăn uống, siêu thị nhà hàng nhà hàng ăn uống, siêu thị nhà hàng nhà hàng ăn uống, không chịu im tiếng, thường trêu Vong Cơ một hai câu. Xong bữa, Ngụy Vô Tiện nhoài người ra hiên chạy dài cửa số, đưa tay chỉ hai cây cầu nói “Thấy, hai cái cầu kia không? Một người sẽ từ phía trên đầu phía trên cầu, đó thả một hà đăng có ghi tên mình cho toàn bộ những người dân, dân, cầu bên kia bắt. Bắt được của những người dân, dân, nào thì tối giờ đây người thả đăng được xem như,, là kẻ cùng mình tán tỉnh và tán tỉnh và hẹn hò,, đó.” Nói xong liền vẫy hắn với Vong Cơ, Tư Truy “Ba người những ngươi đi mua đăng thả đi, bọn ta ra bên cầu kia bắt.” Kim Đại tiểu thư giãy nảy “Ta không được phép! Viên cải trắng đó đó chính là của ta!!” Di Lăng lão tổ cười “Ừ thì của ngươi. Nhưng mà cái này nha, nếu bắt được đăng của đông người, yêu, nghĩa là hai dân cư có duyên có phận, ổn định, sẽ ở bên nhau cả đời. Ngươi không thể,, yêu cầu thử xem xem ngươi với Tư Truy có duyên phận hay là không, à?” Trong số những lúc Wifi đôi co với Đại tiểu thư, Lam Hi Thần nghiêng đầu hỏi nhỏ dại, dại Giang Trừng “Ngươi có yêu cầu ta đi thả đèn không?” Giang tông chủ đồng ý chấp thuận đồng ý,, “Thả đi.” Hắn ngạc nhiên, nhìn y. Y thực sự để hắn đi thả đèn?? Y nhìn thẳng hắn, tráng lệ, nhả từng chữ “Ngươi phải tin yêu, giữa hai tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,, có duyên phận.” Nhịp tim Lam đại công tử hụt một nhịp, hắn đồng ý chấp thuận đồng ý,, “Ta tin.” Cho tới lúc thả đăng, hắn mới phát hiện, hà đăng cũng chưa phải, thả toàn bộ. Một đợt ba mươi người tăng trưởng, cùng thả đăng, đợi vài khắc mới lại để một sóng khác lên. Hai cây cầu lại thêm một quãng . Tới, lượt hắn, khi thả ngọn đèn có ghi Lam Hoán’ xuôi theo làn nước, rồi, hắn khởi đầu, lo âu. Liệu A Trừng có bắt được đăng của hắn không? Một nén hương sau, áng chừng là hà đăng của hắn cũng tới cầu bên kia, Lam Hi Thần liền xuôi theo phần đường, trở xuống. Những cô nương thấy hắn một mình,, liền bu lại khuyến mãi ngay, ngay, ngay kèm hoa khuyến mãi ngay, ngay, ngay kèm hà bao, bắt chuyện hỏi thăm hắn. Lam đại công tử không tồn tại,, lòng dạ nào đi nhắc nhở, bọn họ, nhưng tu dưỡng rất tốt nhất, nhất, xinh nên hắn làm không ra chuyện thất lễ. Thế vì vậy là, Lam tông chủ hiền hòa bị chặn đường. “Ngươi người Vị trí đặt,, nào a?” “Ngươi một mình, tới, đây hả?” “Ngươi nhà có mấy anh chị em ruột, có mấy anh chị em họ?” “Ngươi là nhà nào, có phải dòng dõi thư hương không?” “Ngươi…” Những phụ nữ Vân Mộng mạnh dạn, hơn Huyện quần Hòn đảo, Huyện quần đảo, Cô Tô nhiều, nhưng Lam tông chủ hiển nhiên không ngờ họ lại dạn tới, hơn hết, độ này. Hắn là danh thảo đã có quá nhiều,, chủ a, sao bọn họ còn tới. Hiện tại, một luồng tà khí kinh hồn xuất hiện, làm những cô nương sợ rét run. Nguồn tà khí tới từ chính Tam Độc thánh thủ, tay bưng một trản hà đăng, Cần sử dụng, ánh nhìn, ăn tươi nuốt sống dọa người chim muông tứ tán. Y tới sát bên, hắn, trừng mắt “Ngươi xây dựng, và hoạt động giải trí vui chơi đẹp mê hồn,, như vậy, làm gì, toàn trêu hoa ghẹo nguyệt!” Hắn cười dịu dàng êm ả, êm ả dịu dàng,, “Trong Tầm nhìn, ta, A Trừng mới là người mẫu chân dài, người mẫu,, người mẫu chân dài,, tuyệt đối hoàn hảo, hoàn hảo nhất,, hoàn hảo nhất, và tuyệt vời và hoàn hảo nhất,, nhất.” Y hừ mũi “Ta so không được với đệ nhất công tử.” nhưng cũng không so đo thêm vụ vừa rồi. Y giơ hà đăng cho hắn xem “Ta đã nói, ngươi phải tin yêu tổng thể toàn bộ toàn bộ tất cả chúng ta,, có duyên.” Trên cánh hoa đèn, liền là hai chữ Lam Hoán’ rồng bay phượng múa. Hắn cầm tay y, cười sáng rỡ “Ân” Tiếp tới,, Giang Trừng dẫn hắn sang Kè sông,,, tới một khúc vắng người, chỉ lên khung trời, “Từ chỗ này, liền rất có thể, xem tuyệt đối hoàn hảo, hoàn hảo nhất,, hoàn hảo và tuyệt vời nhất,, cảnh pháo hoa.” Vừa nói xong, tiếng pháo liền nổ vang, pháo hoa tiếp tục nở rộ trên khung trời,. Lam Hi Thần quay sang nhìn y. Pháo hoa trên nền trời thật rực rỡ tỏa nắng,,, pháo hoa in trong ánh nhìn, y càng động lòng người. Y nghiêng đầu nhìn hắn “Lam Hi Thần?” Hắn vòng tay ôm siết lấy, y “Gọi ta Lam Hoán.” “Lam Hoán” y thuận theo đáp. Hắn từ từ kề sát vào khuôn mặt, Giang Trừng, quý trọng bỏ lên môi y một nụ hôn. Môi chạm môi không đủ, hắn liếm lên bờ môi mỏng dính, dính, tanh tanh, thử dò lưỡi xin phép. Y ôm siết lấy, cổ hắn, hé miệng để hắn lấn sân vào,. Lam Hi Thần từ từ quét qua mọi ngóc ngách trong miệng y, cuốn lấy đầu lưỡi y mút nhẹ. Vị hạt sen thanh mát từ miệng y khiến hắn say lòng. Hắn đem người ôm chặt, làm tinh xảo cái hôn này. cho tới, lúc, Giang Trừng thở không nổi, đưa tay đẩy đẩy hắn, hắn mới liếm nhẹ thêm lần tiếp nữa, kết thúc nụ hôn này. Y chạm trán với hắn, cùng máy máy máy máy máy điều hòa,, lại hô hấp. Bọn họ cười với nhau, khuôn mặt, tràn trề,, sự sung sướng. Bỗng có tiếng đứt quãng từ Vị trí đặt,, nào đó truyền tới “Lam nhị ca ca…từ bỏ…u u…..chịu không nổi…hức…” Lam Hi Thần mặt tái rồi. Thể Loại Sẻ chia,, Kiến Thức Cộng Đồng Bạn đang chọn từ điển Tiếng Việt, hãy nhập từ khóa để tra. Thông tin thuật ngữ Lữ tiếng Tiếng Việt Có nghiên cứu sâu vào tiếng Việt mới thấy Tiếng Việt phản ánh rõ hơn hết linh hồn, tính cách của con người Việt Nam và những đặc trưng cơ bản của nền văn hóa Việt Nam. Nghệ thuật ngôn từ Việt Nam có tính biểu trưng cao. Ngôn từ Việt Nam rất giàu chất biểu cảm – sản phẩm tất yếu của một nền văn hóa trọng tình. Theo loại hình, tiếng Việt là một ngôn ngữ đơn tiết, song nó chứa một khối lượng lớn những từ song tiết, cho nên trong thực tế ngôn từ Việt thì cấu trúc song tiết lại là chủ đạo. Các thành ngữ, tục ngữ tiếng Việt đều có cấu trúc 2 vế đối ứng trèo cao/ngã đau; ăn vóc/ học hay; một quả dâu da/bằng ba chén thuốc; biết thì thưa thốt/ không biết thì dựa cột mà nghe…. Định nghĩa - Khái niệm Lữ tiếng Tiếng Việt? Dưới đây sẽ giải thích ý nghĩa của từ Lữ trong tiếng Việt của chúng ta mà có thể bạn chưa nắm được. Và giải thích cách dùng từ Lữ trong Tiếng Việt. Sau khi đọc xong nội dung này chắc chắn bạn sẽ biết từ Lữ nghĩa là gì. - Một tên gọi khác của dân tộc Lự Thuật ngữ liên quan tới Lữ sắc đẹp Tiếng Việt là gì? kiên định Tiếng Việt là gì? mãi Tiếng Việt là gì? nước mềm Tiếng Việt là gì? trong veo Tiếng Việt là gì? tả hữu Tiếng Việt là gì? khuyến cáo Tiếng Việt là gì? lặn lội Tiếng Việt là gì? ét-xte Tiếng Việt là gì? Quảng Trung Tiếng Việt là gì? thông lưng Tiếng Việt là gì? trình trọt Tiếng Việt là gì? tú các, lan phòng Tiếng Việt là gì? truy tặng Tiếng Việt là gì? giờ hồn Tiếng Việt là gì? Tóm lại nội dung ý nghĩa của Lữ trong Tiếng Việt Lữ có nghĩa là - Một tên gọi khác của dân tộc Lự Đây là cách dùng Lữ Tiếng Việt. Đây là một thuật ngữ Tiếng Việt chuyên ngành được cập nhập mới nhất năm 2023. Kết luận Hôm nay bạn đã học được thuật ngữ Lữ là gì? với Từ Điển Số rồi phải không? Hãy truy cập để tra cứu thông tin các thuật ngữ chuyên ngành tiếng Anh, Trung, Nhật, Hàn...liên tục được cập nhập. Từ Điển Số là một website giải thích ý nghĩa từ điển chuyên ngành thường dùng cho các ngôn ngữ chính trên thế giới.

đạo lữ là gì