đầu rồng thời lý

Nhiều khả năng, Lý Hoàng Nam sẽ tiếp tục thiết lập cột mốc mới về thứ hạng khi trở về Việt Nam thi đấu các giải nhà nghề. Hoàng Nam là hạt giống số 1 đơn nam Giải quần vợt nhà nghề M25 Tây Ninh. Giải đấu này có sự tham gia của một số tay vợt nổi tiếng như Khi muốn "chia tay" một cổ phiếu, hãy nghĩ đến lý do bạn "bắt đầu". Nhiều ý kiến cho rằng, việc giữ kỷ luật trong khi mua bán cổ phiếu trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng là một chiến lược nhà đầu tư cần lưu tâm. Đó là mua cổ phiếu vì lý do gì thì sẽ bán đi vì lý do Trước đó, năm 2021, khối ngoại bán ròng 60.000 tỷ đồng chứng khoán Việt Nam. 3 tháng đầu năm 2022, khối ngoại bán ròng tiếp hơn 3.200 tỷ đồng. Tuy nhiên, xu hướng mua ròng của khối ngoại đã bắt đầu từ nửa cuối tháng 3 cho đến thời điểm hiện tại. Aegon I Targaryen, còn được biết đến với tên gọi Aegon Nhà Chinh Phạt và Con Rồng Aegon là Lãnh chúa của Bảy Vương Quốc đầu tiên và vị vua đầu tiên ngồi lên Ngai Sắt. Ông đã chinh phạt sáu vương quốc trong tổng số Bảy Vương Quốc của lục địa Westeros, từ đấy vị chúa rồng của đảo Dragonstone đã thành Căn cứ pháp lý. Luật Doanh nghiệp 2020; Nghị định 01/2021/NĐ-CP về đăng ký doanh nghiệp; Thông tư 01/2021/TT-BKHĐT hướng dẫn về đăng ký doanh nghiệpdo Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư ban hành. Một số câu hỏi về hồ sơ thành lập công ty. hadits tentang pemuda masa kini pemimpin masa depan. Lá Đề Rồng thời Lý Bạc - bản đặc Kích thước Chất liệu Bạc Phụ kiện đi kèm Móc hạt chanh Chế tác CircleGroup Phát hành Rồng Vàng Thăng Long Với người Việt Rồng được coi là vật tổ tomtemTruyền thuyết xưa kể lại, rồng là con của trời, có thể gây mưa, mang đến mùa màng bội thu, vạn vật sinh sôi, khí trời mát mẻ. Rồng có khả năng điều hòa nguyên khí của đất trời, ban phát sự tốt lành cho trần gian. Loài vật này là biểu tượng của sức mạnh vô biên, giúp cho doanh nhân làm ăn phát đạt nên nó có ý nghĩa tối cao trong phong thủy. Thời phong kiến, rồng là biểu tượng quyền lực của người đứng đầu một đất nước. Vua còn được gọi là thiên tử, ý chỉ con trời. Vì vậy, trên trang phục long bào, ấn tín ngọc tỷ, các đồ dùng của nhà vua đều khắc họa hình nét rồng bay. Kiến trúc cung điện, lăng tẩm của vua chúa thời xưa cũng đặc biệt yêu thích hình tượng rồng. Rồng phong thủy là biểu tượng lý tưởng của sức mạnh và sự thịnh vượng, mang theo trường năng lượng dương đặc biệt phù hợp với người đàn ông. trở thành một vật phẩm phong thủy thể hiện sự Cao Quý Rồng biểu trưng cho sự tốt đẹp, may mắn và thịnh vượng, là sức mạnh của sự sống. Hình ảnh của rồng là hình ảnh vị thần phun nước làm mưa để dân cày ruộng, mang đến lúa gạo nuôi sống con phong thủy khắc họa hình tượng rồng cùng viên châu biểu hiện tinh thần tôn trọng các giá trị nhân văn cao quý, sự uyên bác và tinh thần cao thượng của dân tộc Việt Dựa trên hình tượng Rồng thời Lý – đỉnh cao của nghệ thuật Việt Nam, CircleGroup đã triển khai vật phẩm Lá Đề Rồng thời Lý Bạc – bản đặc nhằm lưu giữ và quảng bá Rồng Việt Nam đến với những người yêu văn hóa. Rồng thời Lý không chỉ mang ý nghĩa về mặt chính trị, biểu trưng cho quyền lực, mà hình tượng này còn có sự độc đáo riêng không lẫn với bất cứ hình tượng Rồng nào ở các triều đại sau này, thậm chí có một sự độc đáo duy nhất trên thế giới. Vật phẩm chính hãng bao gồm – Tem 7 màu chống hàng giả – Giấy chứng nhận đăng kí quyền sở hữu tác giả/tác phẩm – Cẩm nang giới thiệu về nguồn gốc ý nghĩa vật phẩm – Được đóng gói cận thận – Bao bì nhãn mác rõ ràng – Mọi thông tin của khách hàng đều được lưu trữ để kiểm tra chéo, hỗ trợ dịch vụ liên quan đến hậu mãi… là đơn vị duy nhất phát hành vật phẩm này Đầu rồng thời Lý rất sinh động, có Mào, mũi và bờm được cấu tạo rất sinh động bằng những đường nét rất tự nhiên. Mào chùm lấy toàn bộ môi trên và quyện với răng nanh xoán hình đám mây bồng bềnh đang b Domain Liên kết Bài viết liên quan đầu rồng thời lý ĐẦU RỒNG THỜI LÝ* Cổ vật Việt Nam Đầu rồng gốm, đất nung là sản phẩm độc đáo bậc nhất trong kiến trúc và gốm cung đình thời Lý - Trần. Chiếc đầu rồng khổng lồ bằng đất nung phát hiện trong khu di tích Hoàng thành Thăng Long, kinh đô R Chi Tiết Tượng đầu rồng thời Lý Rồng là hình tượng đặc biệt trong nghệ thuật truyền thống Việt bởi linh vật này là một trong những biểu tượng văn hóa quan trọng nhất gắn liền với nguồn gốc ra đời của dân tộc. Có thể nói, hình tượng Xem thêm Chi Tiết Trong lịch sử mỹ thuật Việt Nam rồng con rồng là hình tượng nghệ thuật rất phổ biến, hình tượng con vật này luôn gắn bó với ý thức và lý tưởng của thời đại đã sinh ra nó. Thời lý Phật giáo Việt Nam phát triển đến đỉnh cao , vì vậy hình tượng con rồng cũng mang những biểu hiện của mỹ thuật Phật giáo, điều này đã được chứng minh qua những di vật khảo cổ và lịch sử đã được phát hiện. 1. Nguồn gốc con rồng Có nhiều quan điểm khác nhau về nguồn gốc con rồng, cụ thể Theo ông Văn Tân thì nguồn gốc của rồng Việt có thể được sinh ra từ cá sấu cụ thể trong tạp chí Nguyên cứu Lịch sử có viết “Đầu tiên Tô-tem của người Việt có thể là một giống rắn nào đó – một giống bò sát nào đó. Giống rắn này có thể lớn và có mào, lại có thể có cả chân, ít nhiều điểm giống con rồng. Người Việt Nam xưa vẫn cho là một giống rắn thần thân dài, mào đỏ chót. Nhiều làng ở Việt Nam xưa đã thờ giống rắn thần đó Kim Hoàng, Hậu Ái...”, ông Văn Tân lại tiếp tục chứng minh nguồn gốc con rồng từ cá sấu “Ngờ rằng con Giao Long mà người Việt xưa xăm vào mình có lẽ là con cá sấu”. Cùng quan điểm với ông Văn Tân thì có Huy Thông, Văn Tấn “Như vậy theo chúng tôi, hình hai con cá sấu được cách điệu hài hào giao nhau trên búa đồng Đông Sơn là hình của con Giao Long. Phải chăng đây là hình tượng con rồng đầu tiên trong lịch sử nghệ thuật Việt Nam”. Tuy nhiên các quan điểm thể hiện ở những mức độ khác nhau Huy Thông viết “Chúng ta chưa khẳng định mười mươi rằng con rồng có tiền thân từ con cá sấu Đông Nam Á. Nhất là động vật học chưa xác định sự tồn tại của cá sấu ở vùng biển Bắc bộ”. Chu Quang Trứ dựa vào hình thuyền trên trống và thạp đồng nhất là thạp Đào Thịnh có dáng dấp hình con rắn và con cá sấu để giải thích về nguồn gốc con rồng “Phải chăng những loại trùng và hình thuyền trên trên trống và thạp - LVT đã gợi lên bóng dáng đầu tiên của con rồng Việt Nam, mà thiên thần thoại Lạc Long Quân nhắc đến dưới cái tên Giao Long" Nhà sử học Ngô Sĩ Liên có quan điểm cho rằng con rồng có truyền thống lâu đời cụ thể truyền thuyết con rồng cháu tiên quan niệm rằng Lạc Long Quân là dòng dõi nhà rồng “Ta là giống rồng, nàng là giống tiên, thủy hỏa khắc nhau, chung hợp thật khó” vì vậy họ đã chia nhau 50 con theo cha về Nam Hải, 50 con về với mẹ. Còn tác giả Hoàng Lương lại ý kiến cho rằng con Giao Long không phải xuất phát từ loài cá sấu “Cho nên chúng tôi ngờ rằng con Giao Long của người Việt xưa kia thờ không phải là con cá sấu mà là một loài chăn nước cổ đại python có rất nhiều ở các sông ngòi Việt Nam xưa kia”. Tác giả Lê Thanh Tịnh lại cho rằng con rồng thực chất là một loài rắn mà thôi “Theo chúng tôi, có thể rồng cũng chỉ là rắn được cách điệu và thần thánh hóa mà thôi. Gần đây, theo ý kiến của một số con nhà khoa học trên thế giới thì rồng chỉ là một thứ rắn biển đã dần dần bị tiêu diệt và quá xa lạ đối với chúng ta ngày nay”. Còn tác giả Phạm Huỳnh Hương Trang thì khẳng định cá sấu là Lạc Long Quân và rồng thành các loại sau 1. Rồng cá sấu 2. Rồng sấu rắn 3. Rồng rắn với đầu cá sấu 4. Rồng mèo, dựa trên một mảnh sành ở Bắc Ninh hình dáng rồng Đại Việt 5. Rồng thời ngô, dựa vào hình trên một viên gạch phát hiện ở Cổ Loa 6. Rồng đầu sư tử, dựa vào đồng tiền Cảnh Thịnh 7. Rồng thời Nguyễn Tuy nhiên theo Văn Khoán thì ở trên tác giả Hương Trang đã không thống nhất về cách phân loại, một số thì theo hình dáng, một số lại theo triều đại. Tư liệu đưa ra không căn cứ như Miếng sành có con rồng mèo lấy ở di chỉ nào, niên đại ra sao? Rồng Ngô trên viên gạch Cổ Loa nhưng địa bàn Cổ Loa rất rộng, có nhiều địa điểm với niên địa khác nhau, vậy viên gạch đó thuộc thời kỳ nào... Tác giả đã bỏ sót nhiều tư liệu cơ bản. Vì vậy độ tin cậy thấp. Theo Nguyễn Văn Hiệu thì rồng là vật tổ của dân tộc “Vật tổ của dân tộc ta là con cá sấu. Lạc Long Quân là cha rồng của dân tộc ta”. Tuy nhiên quan điểm trên này khó có thể trả lời được cây hỏi Nếu rồng Việt xuất hiện từ thời Lạc Long Quân vậy tại sao trong suốt thời kỳ Bắc thuộc lại không thấy xuất hiện bóng dáng con rồng? Tôi đồng ý với quan điểm của Hoàng Văn Khoán rằng con rồng có từ thời Lý và gắn với truyền thuyết về việc nhà vua gặp rồng vàng bay lên trong khi đang dời đô từ Hoa Lư ra Đại La “Con rồng xuất hiện sớm nhất là con rồng thời Lý. Lý Công Uẩn lên làm vua, thấy Hoa Lư chật hẹp bèn quyết định dời đô về Đại La. Trên đường đi, Lý Thái Tổ thấy một đám mây vàng bay lơ lửng, nhà vua cho là điềm tốt, bèn đặt tên cho thủ đô mới là Thăng Long. Các nhà mỹ thuật đương thời sáng tác một con rồng đang bay theo ý tưởng của vua là Thăng Long – Rồng bay lên”. 2. Đặc điểm con rồng thời Lý Con rồng thời Lý có những nét đặc trưng riêng có thể phân biệt được với con rồng của các thời khác, cụ thể Đầu rồng thời Lý Mào, mũi và bờm là những bộ phận được cấu tạo rất sinh động bằng những đường nét rất tự nhiên. Mào chùm lấy toàn bộ môi trên và quyện với răng nanh xoán hình đám mây bồng bềnh đang bay. Bờm tỏa ra từ sau gáy hướng về phía sau lưng trong tư thế phấp phới như có gió thổi. Túm râu con rồng mềm mại như làn sóng hướng về phía trước thu nhỏ lại. Mũi rồng là những đường cong xếp chồng nhau tạo ấn tượng về nguồn nước. Miệng thường nhe ra để lộ hai hàm răng đang ngậm hoặc vườn ngọc. Râu và mào rồng hướng về phía trước tạo nên một hình ảnh giống chiếc lá bồ đề. Thân rồng thời Lý Thân rồng Lý có nét nổi bật không thời nào có đó là thân rồng hình tròn lẳn, da trơn, to từ cổ nhỏ dần đến đuôi, không có vảy. Thân rồng thường có 11 đến 13 khúc, các khúc có cung độ đều nhau và uốn lượn hình thắt miệng túi đáy tròn, miệng thắt nhỏ hơn. Thân rồng trong tư thế mềm mại tự nhiên như đang bay, có lẽ do nguồn gốc xuất thân đã quy định đến đặc điểm này của con rồng. Rồng có 4 chân. Chân rồng thời Lý có loại có 2 loại là loại 3 móng vuốt và loại có 5 móng vuốt. Dù loại có 3 móng vuốt hay 5 móng vuốt cũng đều nhỏ nhắn, có 3 đốt và có móng vuốt sắc như móng chim. Ở khuỷu chân có một cụm lông hình chỏm mây bay về phía sau mềm mại. 3. Yếu tố Phật giáo trong con rồng thời Lý Rồng gắn với đạo Phật Thích Ca Mâu Ni sinh vào khoảng 565 - 485 TCN, theo Phật giáo Nam truyền thì Ngài sinh khoảng 624 - 544 TCN hoặc khoảng 623 - 543 TCN. Thích Ca Mâu Ni là người sáng lập ra Phật giáo. Vốn tên gọi là Tất Đạt Đa, họ Kiều Đạt Ma, thuộc dòng họ Sát Đế Lợi. Đức Phật có mối quan hệ gần gũi với con rồng, truyền thuyết kể lại Khi ngài sinh ra, có 9 con rồng phun nước cho Ngài tắm, rồi ngày bước lên 7 đóa sen, một loài hoa của Phật. Rồng gắn với hoa sen hay còn gọi là liên hoa Hoa sen sở dĩ được coi là loài hoa của Phật vì nó có những đặc tính cơ bản sau đây 1. Tính không nhiễm Loài sen thường mọc ở những nơi ẩm ướt và có nước như sông, ao, hồ, vũng nước… nhưng thân hoa không hề bị vướng bẩn bởi những thứ dơ bẩn của môi trường xung quanh. 2. Tính tinh khiết Hoa sen có những đặc điểm rất đặc biệt, hoa của nó rất đẹp, thơm và quyến rũ nhưng không hề có một loài động vật có thể lại gần nó, dấy bẩn lên thân thể của nó, bởi lẽ trong nhị hoa sen có chất thanh trùng nên những loài động vật rất kỵ khi đến gần. 3. Tính thanh trừng Hoa sen có đặc điểm rất hay đó chính là tính khử, nơi nào có sen thì nước ở đó sẽ rất trong bởi lẽ hoa sen có tính khử và lọc nước. Vì vậy người ta thường nuôi sen ở trong ao, hồ… có lẽ là vì đặc tính này. 4. Tính tái sinh Hoa sen cũng như một vài loài hoa khác thường sẽ tàn và lụi đi vào mùa đông, nhưng mùa xuân lại vươn lên mạnh mẽ. Nhiều hạt sen, củ sen có thể bị trôn vùi dưới đất trong môi trường thích hợp như yếm khí…nó có thể tồn tại được hàng trăm thậm chí cả ngàn năm, đến khi khơi ra sen vẫn vươn lên mạnh mẽ, điều này thể hiện sức sống dẻo dai trường tồn của sen. 5. Tính thanh tao về hương vị Hoa sen vừa có hương lại vừa có sắc. Hoa sen thường có 2 màu, màu trắng và hồng. Tuy nhiên hương sen thường thoang thoảng, dịu dàng chứ không nồng nặc, tạo cho người ta có cảm giác an lành khi được ngửi và ngắm loài hoa này. 6. Tính hành trực và ngẩu không Thân thẳng, từ khi sinh ra thân sen đã mang một dáng hình thẳng. Trong ruột rỗng không, rỗng không mà đứng vững, rỗng không mà vẫn vươn lên kiêu hãnh bất chấp sự đời. 7. Tính bồng thực Hoa sen khi mới nở đã có gương, cá hạt. Đó là một điều đặc biệt nữa ở hoa sen. nó thể hiện quy luật nhân quả trong phật giáo, gieo nhân nào gặp quả nấy. Có nhân có quả hiện hữu. 8. Tính hy sinh Người ta thường dùng lá sen để gói cốm, dùng củ, hoa, lá non, thân sen để làm thức ăn, hạt sen ăn rất ngon… những bộ phật trên sen có thể dùng làm thức ăn. Vì những đặc tính tốt đẹp trên mà loài hoa này được dùng làm biểu tượng của Phật giáo như Liên hoan ấn, liên hoa bộ tâm quỳ, liên hoa diện kinh, liên hoa đạc, liên đài, liên đăng hội yếu, liên hoa bộ tam muội da ấn, liên hoa hợp chưởng, liên hoa lạc, liên hoa lậu, liên hoa ngôn âm, liên hoa niệm tụng, liên hoa phục, liên hoa quyền, liên hoa thai tạng, liên hoa thắng hội, liên hoa tọa… Con rồng thường được trang trí cùng hoa sen như rồng dâng sen lên Phật, rồng trên bệ đá hình hoa sen, rồng trong lá sen… vì vậy có thể nói rằng con rồng thời Lý có mối quan hệ với Phật giáo. Rồng gắn với lá đề Cây bồ đề dịch âm tiếng Phạn là bodhidruma hoặc bodhivrksa hay còn dịch là giác thụ, đạo thụ. Tương truyền đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã đến gốc cây tất bát la ngồi kết già phu tọa và xây dựng nên các giáo lý chủ yếu của Phật giáo là Tứ Diệu Đế, Thập Nhị Nhân Duyên… Tín đồ Phật giáo coi cây bồ đề là cây tốt lành. Trong mỹ thuật thời Lý hình ảnh con rồng gắn với lá đề rất phổ biến, điều này càng chứng minh con rồng thời Lý có quan hệ mật thiết với Phật giáo. Rồng gắn với chùa chiền Ở các ngôi chùa hình tượng con rồng xuất hiện ở nhiều nơi như trên nóc, trên kèo cột, trên cầu thang… mỗi thời hình tượng rồng lại có một phong cách khác nhau. Ngôi chùa điển hình của Việt Nam là chùa Diên Hựu, được xây từ thời vua Lý Thánh Tông gắn với giấc mộng gặp Quan Âm ngồi trên tòa sen đến dẫn vua lên đài. Ngôi chùa được xây theo hình một bông sen nở nghìn cách làm tòa sen của Quan Âm. Trên nóc ngôi chùa thường bao giờ con rồng cũng mang đặc điểm của triều đại nó được xây, và chùa một cọt cũng vậy. nhưng sau nhiều lần tu sửa hiện nay ta thấy trên nóc ngôi chua là con rồng thời Nguyễn với kiểu song long triều nguyệt. 4. Kết luận Như vậy chúng tôi có thể khẳng định rằng con rồng xuất hiện từ thời Lý với truyền thuyết dời đô của Lý Công Uẩn. Con rồng thời Lý có những nét khác biệt với con rồng của các thời sau, điều này được phản ánh qua các bộ phận trên cơ thể của nó như đầu, thân, chân. Con rồng thời Lý có mối quan hệ chặt chẽ với Phật giáo, nó đi liền với các hình tượng của Phật giáo như đức Phật, hoa sen, lá đề, chùa chiền… điều đó cũng phần nào thể hiện hệ tư tưởng của thời Lý, một thời đại coi Phật giáo là quốc đạo. Tuy nhiên có một vấn đề đặt ra ở đây là con rồng có phải ở thời kỳ nào cũng đều gắn liền với Phật giáo hay không? Nếu có thì ở triều đại nào? Nếu không thì từ triều đại nào con rồng bắt đầu thoát khỏi ảnh hưởng của Phật giáo? Lý Viết Trương Tạp chí Nghiên cứu Phật học số 4 năm 2014 - Tài liệu tham khảo 1. Nguyễn Văn Hiệu, Từ hình tượng thực của con rồng Việt Nam đến tên Lạc Long Quân trong tiếng Việt, Tạp chí Khảo cổ học, Số 2, 1983. 2. Hoàng Văn Khoán, Nguồn gốc con rồng, Thông báo Khoa học, Số 2, 2013. 3. Ngô Sĩ Liên, Đại Việt Sử Kí Toàn Thư, Tập I, Nxb Khoa Học Xã Hội Hà Nội, 4. Hoàng Lương, Bàn góp thêm vấn đề Tô – Tem của người Việt nguyên thủy, KCH, Số 5, Tháng 7 năm 1959. 5. Phạm Huy Thông, Về gốc tích con rồng, Tạp chí Khảo cổ học, Số 1 – 2, 1988. 6. Phạm Huỳnh Hương Trang, Rồng và tiên trong lịch sử đồ tượng Việt Nam, Tuổi trẻ Chủ nhật, Số 12, 2001. 7. Trang cập nhật ngày 20/06/2014. 8. Lê Thanh Tịnh, Một hướng tìm hiểu nguồn gốc ngữ nghĩa của từ tố “lạc”, Tạp chí khảo cổ học, số 19, năm 1976. 9. Chu Quang Trứ, Sáng giá Chùa xưa – Mỹ thuật Phật giáo, Nxb Mỹ thuật, 2012. 10. Chu Quang Trứ, Mỹ thuật Lý - Trần, Mỹ thuật Phật giáo, Nxb Mỹ Thuật, 2012. 11. Chu Quang Trứ, Văn hóa Việt Nam nhìn từ mỹ thuật, 2 tập, 2002. 12. Lý Viết Trường, Ý nghĩa hoa Sen trong đạo Phật, Tạp chí Nghiên cứu Phật học, Số 2, 2014. 13. Lao Tử - Tịnh Lê, Từ điển Nho – Phật – Đạo, Nxb Văn học, 2001. Rồng thời Lý là một trong những biểu tượng vô cùng quen thuộc trong cuộc sống của chúng ta. Từ xưa tới nay, biểu tượng này thường được xuất hiện trong các công trình kiến trúc, mỹ thuật. Hình tượng Rồng với nhiều ý nghĩa linh thiêng đã nâng cao giá trị kiến trúc Việt. Ngay từ thời nhà Lý, Phật giáo đã có sự phát triển cao. Do đó, hình ảnh Rồng của thời Lý càng được ứng dụng rộng rãi và thể hiện tính nghệ thuật trong giới Phật giáo nước ta. Vậy để đi sâu vào nội dung hơn nữa về chủ đề này, mời bạn tham khảo qua bài viết của chúng tôi nhé. Rồng thời Lý – biểu tượng cao quý của Phật giáo Việt Nam Một trong những biểu tượng ý nghĩa của Phật giáo nước ta Rồng là hình tượng được rất nhiều họa sĩ, kiến trúc sư đưa vào hội họa, điêu khắc trong ngành xây dựng. Với ý nghĩa thiêng liêng mang bản sắc dân tộc riêng, Rồng thời Lý được khắc họa lại hình ảnh chân thật, gần gũi, chi tiết. Trong trí tưởng tượng của nhiều người Rồng là con vật nhiều sừng, miệng ngậm ngọc, tay cầm minh châu. Trong nghệ thuật hội họa các nhà điêu khắc và kiến trúc sư đã “miêu tả” lại hình ảnh Rồng của thời Lý với nét vui vẻ, hiền lành, có sống mũi to và rất nhiều lông. Là hình tượng của sự cao quý và thể hiện sức sống mãnh liệt. Rồng của thời Lý thường ngẩng cao đầu, miệng há to, mép trên miệng không có mũi và được kéo dài ra như một chiếc vòi với độ mềm mại uốn lượn, vươn cao. Đặc biệt, phần vuốt nhỏ dần về sau, một chiếc răng nanh mọc ở cuối hàm trên với độ uốn cong và vắt qua vòi mép phía trên. Mình Rồng dài, dọc sống lưng là một hàng vảy thấp tỉa từng cái tách biệt, đầu vây trước tua vào hàng vây sau, bụng có đốt ngắn như của Rắn. Cả 4 chân Rồng đều có khủy phía sau và cũng có móng giống như chân chim. Nguồn gốc và biểu tượng Rồng thời Lý Rồng ở thời Lý có nguồn gốc gắn liền với lịch sử nước nhà Trong bộ tứ linh Long – Ly – Quy – Phụng. Long chính là con vật đứng đầu, biểu thị cho sức mạnh và quyền lực vượt trội. Hình tượng Rồng được người xưa tôn thờ và trân trọng vì những ý nghĩa cao đẹp. Theo tạp chí nghiên cứu lịch sử Có rất nhiều nguồn thông tin khác nhau về nguồn gốc hình ảnh của Rồng. Chẳng hạn như Trong tạp chí Nghiên cứu Lịch sử có viết “Rồng giống như một giống Rắn hay bò sát nào đó. Giống Rắn này lớn, có mào, có cả chân, ít nhiều điểm giống Rồng. Người Việt Nam xưa vẫn cho rằng đó là một giống Rắn thần thân dài, mào đỏ chót. Nhiều làng ở Việt Nam xưa đã thờ giống Rắn thần đó với mong muốn mang đến bình an”. Theo các GS, PGS chia sẻ Phạm Huy Thông và Hà Văn Tấn cho biết “Theo chúng tôi, hình 2 con cá sấu được cách điệu hài hòa giao nhau trên búa đồng Đông Sơn là hình của con Giao Long. Phải chăng đây là hình tượng con Rồng đầu tiên trong nghệ thuật lịch sử Việt Nam”. Nhà sử học Ngô Sĩ Liên cũng đã từng cho rằng loài Rồng xuất hiện từ thời Lạc Long Quân và Âu Cơ. Tuy nhiên, trong một nghiên cứu khác của Bùi Văn Khoán đã chỉ ra rằng Rồng có nguồn gốc từ thời Lý, gắn liền với truyền thuyết nhà vua gặp Rồng vàng bay lên trong khi đang dời đô từ Hoa Lư về Đại La. Ông cho rằng “ Rồng được xuất hiện sớm nhất là ở thời Lý. Khi Lý Công Uẩn lên làm vua, thấy Hoa Lư chật hẹp bèn quyết định dời đô về Đại La. Trên đường đi, Lý Thái Tổ thấy một đám mây vàng bay lơ lửng, nhà vua cho là điềm tốt, bèn đặt tên cho thủ đô mới là Thăng Long. Do đó, các nhà mỹ thuật đương thời đã sáng tạo hình ảnh một con Rồng đang bay theo ý tưởng của vua là Thăng Long – Rồng bay lên”. Mặc dù, mỗi người đều có kết quả nghiên cứu khác nhau. Nhưng suy cho cùng, hình tượng Rồng ở giai thoại nào cũng đều mang sức vóc lớn lao, hiên ngang, quyền uy. Đặc biệt là thể hiện cho tinh thần đương thời, có ý nghĩa đẹp trong mỹ thuật và kiến trúc của người Việt ta. Một số đặc điểm Rồng của thời Lý Thời Lý nằm trong giai đoạn Phật giáo phát triển mạnh mẽ nhất. Vì thế, hình ảnh Rồng của thời Lý được khắc họa với nhiều đặc điểm nổi bật hơn so với hình tượng rồng ở thời điểm khác. Đó là Phần đầu Rồng Đặc điểm nhận biết đầu tiên Đầu Rồng thời Lý rất đặc biệt, có mào, mũi và bờm được khắc họa tự nhiên và uyển chuyển vô cùng sinh động. Mào Rồng chùm toàn bộ môi trên và quyện với răng nanh tạo ra hình ảnh như đám mây đang bay. Râu Rồng mềm mại như sóng nước, uốn lượn theo gió. Mũi Rồng được khắc họa bởi những đường cong xếp chồng lên nhau khiến người xem liên tưởng ra nguồn nước. Miệng Rồng thường há rộng để lộ hàm răng đang ngậm ngọc rất ấn tượng. Đặc biệt, râu và mào Rồng lại uốn vào nhau, tạo nên hình ảnh giống chiếc lá bồ đề, hoàn toàn phù hợp với thời kỳ hoàng kim của Phật giáo lúc bấy giờ. Thân Rồng thời Lý Thân Rồng uốn lượn mềm mại giống như đang bay rất sống động. Phần thân thường có 11-13 khúc, rất đồng đều. Tuy nhiên, khác biệt lớn nhất đó là Rồng của thời Lý lại sở hữu thân hình tròn, da trơn và không có vảy. Đây là điểm đặc biệt mà mọi người có thể dùng để phân biệt Rồng của thời Lý với Rồng ở các thời điểm khác. Chân rồng thời Lý Ở thời Lý, rồng có 4 chân, có loại 3 móng, cũng có loại 5 móng. Nhưng dù chân có mấy móng, thì móng đều được khắc họa rất nhỏ nhắn và vuốt sắc như móng chim. Tại khuỷu chân của Rồng, thường có thêm một cụm lông hình mây bay về sau tăng thêm vẻ mềm mại cho hình tượng. Biểu tượng Phật giáo trong hình ảnh con rồng thời Lý Phật giáo trong thời Lý vô cùng phát triển mạnh. Vì thế hình ảnh con Rồng cũng được xây dựng dựa trên sự ảnh hưởng của nền Phật giáo. Hãy xem hình ảnh này có gì đặc biệt hơn các triều đại khác bạn nhé! Hình ảnh Rồng gắn với đạo Phật Thích Ca Mâu Ni sinh ra cũng là thời Rồng xuất hiện Thích Ca Mâu Ni có tên gọi là Tất Đạt Đa và là người sáng lập ra Phật giáo. Theo truyền thuyết, Đức Phật có mối quan hệ mật thiết với Rồng. Vào khoảng 565 – 485 TCN khi Thích Ca Mâu Ni chào đời, có 9 con Rồng phun nước cho Ngài tắm gội. Chính vì thế, trong Phật giáo, Rồng là biểu tượng xuất hiện vô cùng phổ biến xưa và nay. Hình ảnh Rồng gắn với hoa Sen Từ lâu đời, hoa Sen đã trở thành biểu tượng của Phật giáo. Do đó, bạn có thể dễ dàng bắt gặp đầm Sen ở mọi ngôi chùa. Trong Phật giáo, hoa Sen có ý nghĩa vô cùng cao đẹp, thể hiện sự tinh khiết, sức sống mãnh liệt, ý chí vươn lên. Hình ảnh của hoa Sen trong mắt con Phật chính là Sự tinh khiết Người xưa vẫn thường nhắc tới hoa Sen với câu thơ “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Do đó, hoa Sen dù có mọc lên ở đâu là đầm bùn hay vũng nước, … cũng đều không bị ảnh hưởng và vẫn mọc lên với dáng vẻ vô cùng thanh cao và tinh khiết hiếm có. Không nhiễm bụi trần Dù có mọc lên ở môi trường nào, hoa Sen vẫn luôn tỏa hương thơm ngát và xinh đẹp. Khả năng thanh trùng Sen là loài hoa đặc biệt vì có khả năng khử và lọc nước. Chính vì lẽ đó, người ta vẫn hay trồng hoa Sen để giúp cho hồ nước thêm trong sạch hơn. Dễ tái sinh Sen là loài hoa dễ sống, lụi tàn vào mùa Đông. Nhưng sang mùa Hè có thể vươn lên mạnh mẽ và nở những bông hoa rất đẹp. Điều này khiến hoa Sen trở thành biểu tượng cho sức sống mãnh liệt và trường tồn cùng thời gian. Thanh tao Hoa sen tuy nở ở nơi bùn lầy, nhưng sở hữu hương thơm mát dịu, thoang thoảng tạo cảm giác an lành, thanh tịnh vô cùng. Với một vài đức tính như vậy, hoa Sen đã trở thành biểu tượng của Phật Giáo. Do đó, chúng ta thường bắt gặp hình ảnh Liên hoa ấn, Liên hoa lạc, Liên hoa phục, Liên hoa tọa, … Đặc biệt, Rồng thời Lý thường được gắn với hình ảnh hoa Sen như một số tác phẩm Rồng dâng hoa Sen lên Phật hay Rồng trong bệ đá hoa Sen, … Như vậy, Rồng của thời Lý có mối quan hệ với Phật giáo rất chặt chẽ. Rồng gắn liền với chùa chiền Một số hình ảnh Rồng thời Lý tại các ngôi chùa Việt Nam Nếu bạn để ý kỹ các kiến trúc đền chùa. Hình ảnh Rồng thường xuất hiện ở những vị trí như mái, cột kèo, cầu thang…. Chùa Một Cột được xây dựng thời Lý với hình ảnh con Rồng gắn liền cho tới tận ngày hôm nay. Chính vì thế, ngôi chùa này mang đậm nét kiến trúc cổ xưa. Ngoài ra, một số ngôi chùa điển hình nhất ở Việt Nam gắn liền với hình ảnh Rồng của thời Lý nhất chính là chùa Diên Hựu. Ngôi chùa này được xây dựng từ thời vua Lý Thánh Tông. Khi ấy, Ngài đã có giấc mộng gặp Quan Thế Âm ngồi trên tòa Sen với tư thế trang nghiêm. Từ đó, Ngài cho xây ngôi chùa Diên Hựu với hình hoa Sen nở để tưởng nhớ và bày tỏ thành kính tới Quan Thế Âm. Rồng thời Lý gắn liền với lá đề Trong tiếng Phạn, Bồ đề được dịch ra là bodhi risa, bodhidruma. Tương truyền rằng, Phật Thích Ca Mâu Ni đã đến bên gốc cây tất bát la ngồi kiết già phu tọa. Ngài đã thành lập lên các giáo lý của Phật giáo như Thập Nhị Nhân Duyên, Tứ Diệu Đế…. Do đó, người theo Phật luôn nghĩ rằng cây bồ đề sẽ đem đến nhiều điều tốt lành. Trong kiến trúc và hội họa thời Lý, hình ảnh Rồng đã gắn liền với lá Bồ đề để minh chứng có quan hệ gần gũi với Phật giáo. Cho tới ngày nay, hình ảnh Rồng cùng lá đề vẫn luôn là tác phẩm ấn tượng khi nhìn. Rồng thời Lý trong phong thủy Trong phong thủy – Rồng là con vật linh thiêng, có quyền năng, địa vị Trong phong thủy, tượng Rồng rất có ý nghĩa lớn lao. Là con vật đứng đầu trong 12 thú lành. Do đó, ngoài việc hóa sát, Rồng còn tăng cường phát huy mọi quyền lực uy phong. Trong 12 con giáp, Rồng là loài vật có khả năng tiêu trừ tiểu nhân. Vì thế, hình ảnh Rồng luôn được đặt ở những vị trí quan trọng, phù hợp với những người làm chính trị, văn phòng để tăng cường sự uy lực và chống lại những lời rèm pha. Một số kiêng kỵ khi đặt và thờ Rồng thời Lý Một số kiêng kỵ cần tránh khi đặt tượng và treo tranh Rồng Để mang đến những điều may mắn, tốt đẹp nhất trong cuộc sống hiện nay. Việc đặt tượng Rồng theo phong thủy là điều cần thiết nên làm. Vì chỉ có hợp phong thủy, bạn mới làm ăn phát đạt, công danh sự nghiệp thăng cao, gia đình ấm êm, hạnh phúc. Ngược lại, nếu chẳng may sai lầm đặt nhầm chỗ không đúng phong thủy, mọi việc không những xấu đi mà còn gây ra nhiều bất cập hại. Do đó, theo thuyết ngũ hành âm dương, khi đặt Rồng thời Lý chúng ta nên có một số kiêng kỵ chính như sau Tuyệt đối không đặt tượng Rồng sau lưng người ngồi. Vì như thế là điều thể hiện bất kính với Rồng. Tuyệt đối không đặt tượng Rồng đối diện với người ngồi hoặc chầu ngược vào chính đối diện người chủ, người lãnh đạo. Bởi như vậy sẽ gây bất lợi cho người ngồi đối diện với tượng Rồng. Nên kiêng kỵ đặt đầu Rồng quay vào góc nhà hoặc nhìn sát vào tường. Ngoài Phượng Hoàng phong thủy thì tuyệt đối không nên đặt các linh vật khác quá gần với tượng Rồng. Không nên đặt quá 5 tượng Rồng trong một ngôi nhà. Kiêng đặt tượng Rồng cao hơn đỉnh đầu của chủ sở hữu. Kiêng đặt tượng Rồng hướng về phòng ngủ. Đặc biệt là phòng có trẻ em. Những người tuổi Tuất kiêng đặt tượng Rồng vì dễ gây xung khắc. Nếu là tranh/hình ảnh Rồng, nên chọn khung màu Kim. Số lượng Rồng trong tranh nên là 1 sẽ tốt hơn. Kết luận Rồng thời Lý là linh vật đứng đầu trong phong thủy và có quyền năng tương đối cao. Do đó, khi treo/thờ/đặt bạn cần thể hiện sự tôn trọng và coi đó là linh vật có hồn. Chỉ cần với sự thành kính đối với Rồng, bạn sẽ sớm nhận được năng lượng tích cực, nhiều điều may mắn, tốt lành trong cuộc sống lẫn công việc. Qua tất cả những nội dung chúng tôi chia sẻ, chắc hẳn bạn đã phần nào thấy được nét đặc biệt của Rồng ở Thời Lý với các thời đại khác. Ngoài việc gắn liền với Phật giáo, chùa chiền, hoa Sen….Qua biểu tượng của Rồng cũng đủ làm cho ta thấy được cả một triều đại hoàng kim của Phật giáo và hệ tư tưởng thời đại lúc bấy giờ. Trong các nền văn hóa phương Đông, rồng là biểu tượng của sự cao quý, sức sống vĩnh hằng và sức mạnh hô mưa gọi gió. Đặc biệt là nước Việt với truyền thuyết “con rồng, cháu tiên”, rồng lại là một biểu tượng thiêng liêng. Thời xưa, hình tượng rồng được sử dụng nhiều trong kiến trúc cung đình, đền đài, trang phục vua chúa. Hình tượng rồng trong các thời kỳ tự chủ lâu dài cũng có những điểm đặc trưng tượng rồng thời Lý còn lại đến ngày nay không nhiều, đặc biệt xuất hiện ở các chùa như chùa Dạm, chùa Phật Tích, chùa Long Đội, chùa Chương Sơn, chùa Quỳnh Lâm, chùa Báo Ân, chùa Linh Xứng, chùa Sùng Nghiêm, chùa Diên Thánh… Ở Hoàng thành Thăng Long cũng tìm thấy hình tượng rồng trên gốm thời đầu lập đô nhà thời Lý. Ảnh Daderot, Wikipedia, CC BY-SA thời Lý thân tròn lẳn, khá dài, không có vẩy, uốn khúc mềm mại và thon dài từ đầu đến chân, trông nhẹ nhàng và thanh thoát. Rồng thường ngẩng đầu lên, miệng há to, mép trên của miệng không có mũi, kéo dài ra thành một cái vòi uốn mềm, vươn lên cao, vuốt nhỏ dần về cuối. Một chiếc răng nanh mọc từ cuối hàm trên, uốn cong và vắt qua vòi mép ở trên, có trường hợp răng nanh rất dài, uốn lượn mềm mại để vươn lên, hoặc với lên bao lấy viên rồng thời Lý dài, dọc sống lưng có một hàng vảy thấp tỉa riêng ra từng cái, đầu vây trước tua vào hàng vây sau. Bụng là đốt ngắn như bụng rắn, có bốn chân, mỗi chân có ba ngón trước, không có ngón chân sau. Vị trí của chân bao giờ cũng đặt ở một chỗ nhất định. Chân trước mọc gần giữa khúc uốn thứ nhất, chân đối xứng phía bên kia nằm gần cuối khúc uốn này. Hai chân sau bao giờ cũng ở gần khoảng giữa khúc uốn thứ ba. Cả bốn chân đều có khủy phía sau và có móng giống chân loài Lý là thời dân tộc mới giành lại được độc lập sau hơn nghìn năm, nên các nghệ nhân có ý thức tạo ra hình tượng rồng khác biệt với hình tượng rồng của Trung thời Trần vẫn giữ dáng dấp như thời Lý, với các đường cong tròn nối nhau, các khúc trước lớn, các khúc sau nhỏ dần và kết thúc như đuôi rắn. Vẩy lưng vẫn thể hiện từng chiếc, nhưng không tựa đầu vào nhau như rồng thời Lý. Có khi vẩy lưng có dạng hình răng cưa lớn, nhọn, đôi khi từng chiếc vẩy được chia thành hai tầng. Chân rồng thường ngắn hơn, những túm lông ở khủy chân không bay ra theo một chiều nhất định như rồng thời Lý mà lại bay lên phía trước hay phía sau tùy thuộc vào khoảng trống trên bức phù điêu. Rồng thời Trần có sự xuất hiện chi tiết cặp sừng và đôi tay.Ảnh Gryffindor, Wikipedia, CC BY-SA rồng thời Trần không phức tạp như rồng thời Lý. Rồng vẫn có vòi hình lá, vươn lên trên nhưng không uốn nhiều khúc. Chiếc răng nanh phía trước khá lớn, vắt qua sóng vòi. Miệng rồng há to nhưng nhiều khi không đớp quả thời Trần lượn khá thoải mái với động tác dứt khoát, mạnh mẽ. Thân rồng thường mập chắc, tư thế vươn về phía trước. Cách thể hiện rồng thời Trần không chịu những quy định khắt khe như thời thời Lê Sơ, hình tượng rồng có sự thay đổi hẳn, không nhất thiết là một con vật mình dài uốn lượn đều đặn nữa mà ở trong nhiều tư thế khác nhau. Đầu rồng to, bờm lớn ngược ra sau, mào lửa mất hẳn, thay vào đó là một chiếc mũi to. Mép trên của miệng rồng vẫn kéo dài nhưng được vuốt gần như thẳng ra, bao quanh có một hàng răng cưa kết lại như hình chiếc đá thềm điện Kính Thiên còn sót lại sau khi người Pháp phá điện xây lô cốt. Ảnh chụp năm 1884 – 1885. Điện Kính Thiên được xây dựng năm 1428 đời Vua Lê Thái Tổ và hoàn thiện vào đời Vua Lê Thánh Tông. Ảnh Charles-Edouard Hocquard, Wikipedia, Public DomainRăng nanh rồng Lê Sơ cũng được kéo dài lên phía trên và uốn xoăn thừng ở gốc. Lông được kéo dài ra và đuôi vuốt chếch lên phía sau. Trên lông mày và chiếc sừng hai chạc, đầu sừng cuộn tròn lại. Rồng có râu ngắn và một chân trước thường đưa lên đỡ râu, tư thế thường thấy ở các con rồng đời sau. Cổ rồng thường nhỏ hơn thân, một hiện tượng ít thấy ở những con rồng trước Lê Sơ xuất hiện ở thời điểm Nho giáo Trung Hoa thâm nhập mạnh mẽ vào nước ta. Hình tượng rồng cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng bởi hình tượng rồng Trung tượng con rồng tại Huế. Ảnh AJ Oswald, Wikipedia, CC BY-SA thời Nguyễn ở thế kỷ XIX trở lại vẻ uy nghi tượng trưng cho sức mạnh thiêng liêng. Rồng được thể hiện ở nhiều tư thế, ẩn mình trong đám mây, hoặc ngậm chữ thọ, hai rồng chầu mặt trời, chầu hoa cúc, chầu chữ thọ… Phần lớn mình rồng không dài mà uốn lượn vài lần với độ cong lớn. Đầu rồng to, sừng giống sừng hươu chĩa ngược ra sau. Mắt rồng lộ to, mũi sư tử, miệng há lộ răng nanh. Vây trên lưng rồng có tia, phân bố dài ngắn đều đặn. Râu rồng uốn sóng từ dưới mắt chìa ra cân xứng hai bên. Hình tượng rồng dùng cho vua có năm móng, còn lại là bốn cách rồng của từng thời toát lên nét đặc trưng của thời đại đó. Cùng với sự giao thoa văn hóa, hình tượng rồng ngày nay được dùng tùy tiện hơn, và được dùng lẫn lộn với hình tượng rồng phương Tây. Trong khi đều phiên dịch là “rồng”, nhưng con rồng phương Tây trong truyền thuyết thường là loài ác long, thích ăn thịt người, thậm chí xuất phát từ địa ngục. Còn con rồng phương Đông thì được nhìn nhận là loài vật linh thiêng, tôn VọngXem thêmLịch sử thú vị của con rồng Ba TưVài ghi chép trong sử sách về sự xuất hiện của con rồng phương ĐôngMời xem video

đầu rồng thời lý